Home

Tiên Nghịch Audio

by Admin

Tác giả: Nhĩ Căn
Thể loại: Tiên Hiệp
Loại: Truyện dịch
Số tập: 80
Trạng thái: Hoàn thành

Phải nói ai mà từng tiếp xúc đến thế giới tiên hiệp hầu như từng đọc hay ít nhất được giới thiệu nghe qua về Tiên nghịch, đây là bộ truyện đầu tay và nổi tiếng nhất của tác giả Nhĩ Căn. Nhĩ Căn có văn phong cực kỳ ấn tượng, xuất sắc tuy màu sắc có phần u tối, nhưng luôn hướng tới bản ngã, cội nguồn bản chất sự việc, đây là nét riêng trong truyện Nhĩ Căn. Ngoài ra tác phẩm Cầu Ma cũng rất đáng đọc.

Có người nói tu tiên trong Tiên Nghịch mới đúng là tu tiên, cầu đạo, nghịch thiên mà tới. Từ một phàm nhân tư chất bình thường, tiên duyên khó cầu, đến khi gặp kỳ ngộ, rồi từng bước từng bước gian nan trên con đường tu hành, trải qua bao nhiêu khó khăn, nguy hiểm, cảm ngộ được nhân sinh thường tình, có lúc bước vào con đường ma đạo phải đoạt xá sống lại, dùng mọi thủ đoạn, cực kỳ lãnh khốc vô tình để sống sót.

Rồi khi phải chứng kiến người thân, bạn bè lần lượt ra đi, cha mẹ bị tra tấn, đày đoạ cả linh hồn lẫn thể xác, thiếu niên đã cương quyết bất chất tất cả để trả thù dù cho cùng thiên hạ đối địch.

Từ một thiếu niên mong ước tu tiên đơn giản chỉ vì hiếu kỳ, vì sự kỳ vọng của cha mẹ, đến khi bất chấp trở thành một ma đầu tàn nhẫn để báo thù, rồi lại nghịch thiên, tranh đấu, từng bước lên đỉnh phong để tìm cách phục sinh thê tử. Rất nhiều màu sắc, cảm xúc, triết lý nhân sinh được truyền tải trong truyện.

Trong truyện có rất nhiều đoạn viết về nhân sinh, đôi lúc khiến ta như hoá thân vào nhân vật, nhìn nhân sinh ảo mộng mà cảm thán, để rồi nhận ra người trong thiên hạ dù là kẻ phàm nhân bình thường hay tu tiên đắc đạo trải qua năm tháng, rồi chỉ như khách qua đường, đời là giấc mộng…vui thì có là sao…buồn thì có là sao.

Cấp bậc tu tiên trong Tiên Nghịch

1/ Nhất bộ tung hoàng gồm:

Ngưng Khí: 15 Tầng

Trúc Cơ: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn

Kết Đan: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn

Nguyên Anh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn

Hóa Thần: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn

Anh Biến: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn

Vấn Đỉnh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn

Cảnh Giới Quá Độ: Âm Hư — Dương Thực

2/ Nhị bộ phi thăng gồm:

Khuy Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn

Tịnh Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn

Toái Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn

Thiên Nhân Ngũ Suy: Đệ Nhất Suy –> Đệ Ngũ Suy

3/ Tam bộ vô biên -đại năng gồm:

Tứ Không Cảnh:

Không Niết: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn
Không Linh: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn
Không Huyền: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn
Huyền Kiếp ( 9 Kiếp ): Ngoại Kiếp ( 3 Kiếp đầu ) — Nội Kiếp ( 3 Kiếp giữa ) — Hồn Kiếp ( 3 Kiếp cuối )
Ngoại Kiếp: Tuyết Kiếp — Phong Kiếp — Lôi Kiếp
Nội Kiếp: Trảm Ly Kiếp — Huyết Ảnh Kiếp — Kiếp này chưa hiện đã bị Vương Lâm chém
Hồn Kiếp: Thập Tức Khô Thần Kiếp — Hồn Thọ Kiếp — Luân Hồi Kiếp

Không Kiếp = Đại Tôn: Sơ Kỳ — Trung Kỳ — Hậu Kỳ — Viên Mãn
Kim Tôn = Không Kiếp Hậu Kỳ Đỉnh Phong
Thiên Tôn = Không Kiếp Viên Mãn
Dược Thiên Tôn = Không Kiếp Quá Độ
Đại Thiên Tôn = ngưng tụ Thiên Tôn Chi Dương

Bán Bộ Đạp Thiên: Đệ Nhất Đạp Thiên Kiều –> Đệ Cửu Đạp Thiên Kiều
Đệ nhất cầu :dung nhập quy tắc thiên địa vào trong thần thức
Đệ Nhị cầu : Đạp Thiên Nhãn
Đệ Tam cầu: Vấn Đạo Tâm

4/ Tứ bộ đạp thiên – siêu thoát.

Nhân vật trong Tiên nghịch

  • Nam chính: Vương Lâm – Lúc nhỏ tư chất tầm thường, ý chí kiên cường, bước đầu tu luyện gặp nhiều khó khăn. Sau có cơ duyên lột xác thay đổi trở thành cường giả 1 phương. Nhưng trước đó cả tộc bị giết, người yêu chết.
  • Lấy chấp niệm nghịch thiên, cứu sống người yêu để tu luyện. Trong quá trình tu luyện trải qua gió tanh mưa máu, gặp được một số nữ tử, lại gặp được kỳ ngộ, pháp bảo. Sau này đạp phá thiên không, cứu sống lại được thê tử.
  • Vương Lâm tính tình thì hơi quá cô độc, khô khan, chỉ tu luyện một mình không có bất kể ai làm huynh đệ cả, chấp niệm trong lòng rất lớn khó lay chuyển, đây đúng kiểu người nội tâm, bên ngoài trầm mặc ít nói nhưng bên trong đạo tâm kiên định, vững vàng. Nhiều đạo hữu sẽ rất thích nam chính như Vương Lâm, lạnh lùng nhưng tình nghĩa, ân oán rõ ràng.
  • Vương Lâm có duyên gặp gỡ những nữ tử trên con đường tu tiên là Lý Mộ Uyển, Mộ Băng Mi, Lý Thiến Mai, về đường tình duyên của Vương Lâm thì không phải mô típ 1 vợ 1 chồng, Nhĩ Căn càng về sau càng nâng tầm sát gái của các nam chính thì phải, đến truyện Nhất niệm vĩnh hằng thì thôi khỏi nói, đếm không hết các nữ tử của nam chính luôn, không giống như truyện của lão cà chua nhất mực chung tình, son sắt một lòng.
  • Vương Lâm trong Tiên nghịch thì có bên tình, bên nghĩa, có ân, có oán cuối truyện cố gắng phụng bồi các nàng, Vương lâm phân ra làm 2 người đi cùng Mộ Băng Mi và Lý Thiến Mai, còn chính mình thì đi với Lý Mộ Uyển, cả 3 nữ tử này không từng gặp gỡ nhau, thiết nghĩ như vậy cũng hợp lý không cần nghĩ thêm về chuyện ai đi với ai, vì trân trọng nên Vương Lâm mới cố gắng phụng bồi các nàng, chuyện nhân sinh nhất là tình cảm thì không thể nói toàn vẹn là toàn vẹn.

Thiến Mai nàng, ơn nghĩa vơi đầy
Mộc Băng Mi, tuyệt sắc giai nhân
Hồng Điệp nàng, cũng đầy kỷ niệm
Tử Phượng nàng, một khối tình si
Sao “hắn” chẳng quên, một Uyển nhi …

Cảm ngộ trong Tiên nghịch

  • Vương Lâm cũng không có kỳ ngộ gì nghịch thiên, số phận cũng long đong bị đuổi giết hơn phân nửa truyện, nói kỳ ngộ mà đặc sắc thì chắc nên đề cập đên 3 lần hoá phàm của Vương Lâm, 3 lần hoá phàm này là ngộ đạo tu hành đúng hơn chứ không phải là gặp kỳ ngộ nữa.
  • Quá trình cảm ngộ ý cảnh theo mình đánh giá là nổi bật, tinh hoa của cả bộ truyện hay nói đúng hơn tinh hoa của Nhĩ Căn tập trung hết vào những lần hoá phàm của Vương Lâm, phải nói là chưa thấy truyện nào vượt qua được tiên nghịch về cảm ngộ.
  • Trong truyện Nhĩ Căn đều tính toán làm cho Vương Lâm viên mãn mọi nhân quả, tất cả đều có lý giải, đều có con đường cảm ngộ từ thấp tới cao khiến người đọc từ từ thấm và hiểu được ý ẩn bên trong mà tác giả truyền đạt, chứ ko phải hời hợt điểm qua, thậm chí có những cảm ngộ vượt ra khỏi ranh giới nhận thức thông thường, giống như đứng ở 1 góc độ khác mà viết mà cảm nhận.

Cảm nhận về Tiên Nghịch:

Tình tiết của truyện rõ ràng, văn phong mạch lạc, kết cấu chặt chẽ khá hợp lý, tuy nhiên cũng không phải tất cả đều hoàn hảo như Mộng Đạo Thuật của Vương Lâm chẳng hạn, nhiều đạo hữu sẽ thấy khó hiểu, mình nghĩ các đạo hữu nên chấp nhận là Mộng đạo thuật cho phép trở về quá khứ, ngay cả trước khi Vương Lâm được sinh ra. Vương Lâm sử dụng Mộng Đạo để đưa phân thân Sát Lục trở về rất nhiều năm về trước để tìm cách phục sinh Lý Mộ Uyển, chứ không phải là Vương Lâm đã xuất hiện từ vạn năm trước.

Còn về cảm nhận của những đạo hữu là truyện thiên hướng nghiên về u ám, chết chóc quá nhiều thì cũng không có vấn đề gì cả, tâm cảnh mỗi người mỗi khác, các đạo hữu đọc để cảm nhận là chính đừng để bị ảnh hưởng quá nhiều đến tâm trạng của mình, thấy hay thì đọc thấy khó thì dừng. Riêng mình thì truyện này hay nhất vẫn là cảnh Hoá phàm, đôi khi đọc lại vẫn thấy nhẹ nhàng, bình yên lạ.

You may also like

Leave a Comment